Sau đây là câu chuyện do Westbrook Pengler kể lại:Bạn có thường xuyên tự kỷ ám thị để hướng nhận thức của mình vào những việc làm tích cực không?Hãy đọc lại một lần nữa cả ba nguồn thu nhận kiến thức và hãy nghĩ xem bạn có dễ dàng hành động đơn độc - thu thập, tổ chức, và hơn nữa, áp dụng trong thực tế - hay không? Và nếu như kế hoạch to lớn và đòi hỏi phải có những hoạt động toàn diện, bạn sẽ không thể không hợp tác trước khi có những tia lửa đầu tiên của sức mạnh trí tuệ.Những người thành đạt nhất trong vấn đề này là những người ngoài sáu mươi tuổi.Kinh nghiệm dạy tôi rằng thi đua với sự vĩ đại, thi đua bằng cảm xúc và bằng hành động, cho đến khi tiệm cận tối đa mục tiêu đã chọn - đó cũng là một sự vĩ đại không kém.Anh ta, tưởng rằng vẫn sống, nhưng thực ra đã chết.Nếu từ lúc sinh ra bạn bị ăn bớt một ít trí tuệ, dùng phương pháp sau đây rất dễ dàng khắc phục khó khăn đó.Đừng làm khổ mình bằng ý nghĩ là tình yêu chỉ đến có một lần.Đã đến lúc, đúng hơn là đã đến thời điểm Adams phải ra một quyết định mang tính chất sống còn.Giác quan thứ sáu - đó là món quà trời cho mà có nó hay thiếu nó chính là ranh giới phân biệt đâu là thiên tài, đâu là người thường.