Lúc đó, tự nhiên bạn gầm lên: THÔI!!! Chỉ một tiếng và bạn tỉnh dậy.Bác không rõ cháu đi đâu.Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình.Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do.Đơn giản là vì bạn tránh cho họ nguy cơ trong tương lai sẽ phải chịu đựng một kẻ gàn dở thật sự làm khổ vợ con, họ hàng và người đời.Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ.Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…