Nhưng thiệt ra làm thế, ta chẳng giúp cho tinh thần chút nào ráo".Ta phân phát hạnh phúc tức là nhận được hạnh phúc vậy.Y như lời ông Andé Maurois đã nói: "Cái gì hợp với sở thích của ta thì ta cho là đúng.Nhưng trước kia nào tôi có suy nghĩ gì đâu, tôi chỉ lo lắng thôi.Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ.Anh đã phải làm nó thì tại sao không vui vẻ mà làm? Sao không tưởng tượng rằng mỗi khi anh kéo chuông, là anh đóng vai trò trên sân khấu và có nhiều khán giả ngó anh? Mà nghĩ kỹ, việc anh làm đó cũng tức cười, khác chi một trò hề trên sân khấu.Tôi nhăn nhó, quạu quọ.Nhưng sức học quá thô thiển của ông không xứng với một địa vị khó khăn như vậy.Đêm đó, cô về nhà, cử động như người mỏi mệt.Còn ông thì làm gì? Ta đừng trách ông, ông đập chén đập đĩa không phải là vô cớ.