Điều này nhiều khi được hiểu một cách đơn giản là sự chú ý có chủ đích vào một chủ đề và liệt kê tất cả những cách đã biết và để giải quyết chúng.Nhưng lâu dài chúng ta nên sử dụng những phương tiện thông tin đại chúng khác.Chúng ta không phải lúc nào cũng có thể thay đổi cách nhìn nhận sự việc để khiến cho những xúc cảm cũng thay đối hoặc mất đi.Tất cả những lý lẽ đưa ra để phê phán đều phải dựa trên nền tảng logic.Hãy sử dụng chiếc mũ xanh và nói cho tôi biết tất cả các phương án thay thế.… Anh yêu cầu tôi đề xuất phương tiện truyền thông cho chiến dịch quảng cáo.… Đây là một tình huống khác thường.Khả năng trực giác, linh cảm, và xúc cảm không có ranh giới phân biệt rõ ràng.Nhưng bản chất của diễn viên là thứ không đổi.Vậy chúng ta nên hiểu tại điểm giới hạn nào đó thì sự lạc quan biến thành sự xuẩn ngốc và những hy vọng ngu ngốc? Liệu mọi người có cần kiềm chế những tư duy theo lối tư duy chiếc mũ vàng? và những lối tư duy chiếc mũ vàng có tính đến khả năng xảy ra sự việc hay không? Liệu xác suất xảy ra sự việc có nên xếp vào lối tư duy chiếc mũ đen?