Tôi đang gặp phải tình huống không vui ở sở làm.Đức Phật dạy rằng ngay đến hạnh phúc của bạn cũng là dukkha – phạn ngữ Pali có nghĩa là “khổ” hay “không hài lòng”.Đừng tạo ra một vấn đề cá nhân từ các thứ ấy.Có dạo tôi không còn điều kiện mưu sinh nào cả, lại chẳng có quan hệ thân thuộc gì, không việc làm, không nhà cửa, không giấy tờ tùy thân.Tại sao tâm trí lại nổi cơn bực dọc? Bởi vì nó cứ khăng khăng tin tưởng một cách vô minh rằng sự phản kháng của nó, sẽ phần nào giải trừ được tình hình không mong muốn.Đó là nhân tố quyết định của nó.Thế rồi, khi ý thức của bạn quay trở lại thế giới thị hiện, bạn chấp nhận lại cái nhân thân hữu tướng mà bạn đã tạm thời từ bỏ.Hãy tiến vào khoảnh khắc hiện tại.Phải chăng Thượng Đế cần thời gian cho sự phát triển của con người?Tâm trí cốt yếu là một cỗ máy phục vụ cho sự tồn tại.