Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Tuy vậy, y không đến nỗi bị dày vò như kẻ muốn tới thành La Mecque mà không bao giờ bước chân ra khỏi nhà mình.Nó là nguyên nhân của trạng thái không yên ổn trong tâm tư, nó như một bóng ma, luôn luôn phá quấy những cuộc vui của ta.Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Kiên tâm thì không khi nào thất bại.Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi.