Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại.Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã.Sau đó anh ta càng làm tôi phát hoảng khi nói rằng đã xin nghỉ hẳn một ngày làm việc, đến thư viện tra cứu tài liệu, để nói đôi nét về lịch sử thương thuyền, rồi giới thiệu tôi lên nói về tương lai.Nếu cô ấy đáp lại lời bạn thì bạn sẽ có một cuộc nói chuyện thú vị.Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói.Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George.Vì trong dịp này hầu hết mọi người đã quen biết nhau cả nên việc trò chuyện sẽ thuận lợi và ăn ý hơn.Tôi nghĩ đây là câu hỏi hết sức tuyệt vời.Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?!Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.