Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng.Mà đời người thì có mấy đâu.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi.Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp.Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh.Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác.Nhưng nó còn nhiều việc mà cái tuổi đó khó tự điều tiết hợp lí: Học chính, học thêm, tập luyện thể thao (khá chuyên nghiệp, ăn lương).
