Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng.Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề.Thang máy lại ngừng hoạt động, nên không thể nhờ sự trợ giúp của những người bên dưới.Ngày nay tất cả những điều cấm kỵ đó đã đi vào dĩ vãng.Do vậy hãy nói về chủ đề mà bạn đã nghiên cứu kỹ lưỡng, hoặc nói về những việc bạn đã từng trải qua.Anh cũng không biết cuộc phỏng vấn sẽ đi tới đâu, vì thế anh ấy sợ.Tôi chỉ muốn nói cho anh biết điều này: Con trai tôi đã rất mến mộ anh.Nhất là đừng để ký ức tràn về như một thác nước rồi thao thao bất tuyệt.Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa.Tôi không thể trả lời câu hỏi này được vì tôi không rõ lắm.
