Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác.Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi.Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi.Chả thằng nào là không biết quay cả.Căn nhà chắc sẽ trầm đi.Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con…Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta.Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc.
