Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em.Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp.Kể cả cái nhàm chán.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội.Mà bác thì dùng toàn công thức.Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.
