Ông nói, “Tất cả những gì anh làm cho đến tận thời điểm này đều đáng bỏ đi.Jobs không bắt máy của tôi và tạm thời tôi gác dự án đó qua một bên.Họ chơi đi chơi lại bản nhạc đó hàng trăm hàng nghìn lần và cuối cùng đã ra được phiên bản ưng ý trong vòng một vài tháng."Toàn bộ ý tưởng về một máy tính cá nhân đã nảy ra trong đầu tôi," ông nói.Sau khi tốt nghiệp đại học Reed, ông làm chủ của một nông trang trồng táo và là một người nghiên cứu đạo Phật, người cóảnh hưởng nhất định tới Jobs, sau nàyđiều hành một công ty khai khác mỏ."Căn nhà có bốn phòng ngủ, và thỉnh thoảng chúng tôi cho những kẻ lập dị, trong đó có cả một vũ nữ thoát y, thuê phòng", Jobs nhớ lại.“Ông ấy là một thợ thủ công tuyệt vời,” Ive nhớ lại.Khi ông trở lại Apple vào năm 1997, ông tự hình dung mình như người cả năm chỉ kiếm được một đô-la, ông làm việc vì lợi ích của công ty hơn là vì cá nhân.“Ruby sẽ nói, ‘Anh không thể làm vậy, nó sẽ khiến dự án bị trì hoãn,’ còn tôi nói, Tôi nghĩ chúng ta làm được,’” Ive nhớ lại.Ông đồng ý rằng Warner Music sẽ tham gia, và còn đề nghị giúp lôi kéo các công ty âm nhạc khác nữa.
