- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây.Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó.Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này.Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì?Điều tồi tệ nhất chính là cái cảm giác buồn bã mà anh đang cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết, đó là: anh chắc chắn rằng sẽ không bao giờ gặp được may mắn trong cuộc đời mình, chứ nếu không thì bây giờ anh hẳn đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ rồi.- Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ.Nói cách khác, chúng mang lại sự may mắn vô tận.Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày.Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng:
