Đôi khi những người tôi hy vọng sẽ mang đến những câu chuyện thú vị lại làm tôi thất vọng nhiều nhất.Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng.Khi Thế vận hội mùa đông năm 1994 đang diễn ra, đi đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về cặp vận động viên Tonya Harding-Nancy Kerrigan.Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao.Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau.Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại.Một con người dễ nổi giận.Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe.9 giờ 10 phút, tôi buồn ngủ díu cả mắt.Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau: