Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn.Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ.Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó.Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.Như một người đồng sở hữu biết điều.