Từ lâu tôi vẫn kính phục một người đã quá cố là ông Fred Fuller Sheld.Con hơn loài chim nhiều phải không?.Lời đó thốt ra 399 năm trước Giê Su giáng sinh, nhưng ngày nay cái thế giới gìa cỗi, ưu tư của bọn ta cần nhớ lại lời ấy hơn bao giờ hết "Rán vui vẻ coi thường một tình thế phải tới".000 Mỹ kim một lần, rồi đưa cho con trai mở tiệm bán đồ phụ tùng xe hơi.Tôi hoá ra chua chát và uất ức.Có lẽ bạn tôi không tập cắt thịt bao giờ thiệt, nhưng tôi phải khen anh đã dám sống chung với chị ấy trên 20 năm trường.Lại như chuyện ông S.Song rất tiếc rằng tôi quên hẳn tên hai ông bà tuy tôi vốn ghét lối kể thí dụ mà không cho biết tên và địa chỉ của các nhân vật để chứng minh cho câu chuyện.Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận.Vì ai đã ở trong một đội cảm tử đều nhận rằng bắp thịt nào cũng đã được luyện hết.