Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.21 tuổi thì còn phải đến trường.Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.Con không nói thì làm sao mẹ biết.Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực.Trong lúc tập, gặp một người quen nữa.Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó.Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ.Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa.
