Như Edward Albee viết trong vở kịch Câu chuyện sở thú, … khi cần thiết, chúng ta cũng nên đi một đoạn đường dài để sau đó, quay trở lại và nhận ra đâu là con đường ngắn hơn mà mình đang tìm.Trong một cuộc hội thảo nói về lòng tự trọng tôi thực sự ấn tượng trước bài phát biểu của Bill Honig, một trong những thuyết trình viên chính.Phương cách này cũng có thể so sánh với việc xây dựng một căn nhà gạch.Trong bất cứ tình huống nào, chúng ta đều có quyền lựa chọn làm gì và nghĩ gì.Hình ảnh trong trí óc của ta là động lực thúc đẩy chúng ta hành động để đi đến thành công.Họ đáp lại bằng những cái nhìn ngạc nhiên và đồng thanh thốt lên Thế à?.Những người tốt và có hiểu biết đủ nhạy cảm để chọn lựa cẩn thận những lời nói của mình.Cuốn sách đã giúp tôi thật sự nhận ra những giá trị và phẩm chất quan trọng để có được thành công và hạnh phúc.Có lẽ do nó quá đúng.Càng cư xử tốt với người khác, chúng ta càng có cảm nhận tốt đẹp về mình.
