Một tối nọ anh gọi điện cho tôi với giọng hớt ha hớt hải: Larry, tôi gặp rắc rối to rồi.Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui.Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống.Dù bạn có tài nói năng tuyệt vời đến như thế đi chăng nữa, có những lúc tốt hơn hết là bạn nên im lặng.Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến.Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu.Chỉ làm những gì bạn thấy thật sự thoải mái.Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi.Thật là khó khăn và rắc rối.Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình.