Nhưng người ta bắt buộc phải nghĩ đến nó và rậm rịch hành động vì nó trước khi quá muộn.Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.Để không khóc, phải cười thôi.Trong cuộc đời đầy bất công vì sự nhu nhược này.Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm.Sợ không trả được? Không phải.Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ.Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy.Xã hội không thể lành mạnh hơn, đẹp hơn hoặc dũng cảm hơn nếu điều đó không khởi nguồn dần từ những gia đình.Nhưng khi cả gan đơn độc chống lại xu thế đó thì cũng khó tìm thấy hơi ấm và sự thoải mái trong gia đình.