Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không.Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.Mặc quần đùi ra đường lạnh.Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy.Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây.Chính nó làm bạn đau không ít.Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.
