Dù lúc này mắt không có nước.- Tôi rất mừng vì điều ấy.Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó.Thế giới trong óc thật hỗn tạp.Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận.Họ không bao giờ cần ngờ rằng Tự Nhiên là một đứa trẻ cả thèm chóng chán.
