Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài.May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp.Không phải điệu cười chua chát.Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại.Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó.Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.Nên bạn bỏ qua như không.
