Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ.Nhưng má nó, một người nhà quê nghèo an ủi nó, ôm nó vào lòng, bảo rằng bà tin chắc nó có tài và đã thấy nó tiến tới rồi.Sao chúng ta chẳng theo họ, cởi nỗi buồn phiền của ta ở sau cánh cửa rồi hãy vô nhà chúng ta?Tôi được đưa vào một phòng.Lần này thì ''bị" rồi.Xí nghiệp đó vừa có nhiều khách hàng, vừa được tin cậy.Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen.Mà chính họ đã ký tên bằng lòng chịu giá tiền mà hãng đã tính với họ trước khi sửa.Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó.Chẳng hạn, bà không biết dân Hy Lạp thịnh trước hay dân La Mã thịnh trước.
