Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng.Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng").Khôn khéo, lại có nhiều kinh nghiệm, đại tá House đem thực hành một trong những quy tắc lớn nó điều khiển sự giao thiệp giữa loài người.Nhưng càng thổi mạnh thì lão già càng bó chặt áo vào mình.Tôi không ngờ ông ủ rũ, lầm lỳ như vậy, khác hẳn với trí tôi tưởng tượng.Tôi thành công nhờ thái độ nhũn nhặn, thân mật, hiểu biết của tôi".Tức thì họ tiến cử một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn.Câu chuyện đó chứng tỏ rõ ràng cái nhược điểm thông thường nhất của loài người là muốn tỏ sự quan trọng của mình ra.Lincoln không cần một người khuyên bảo, ông chỉ muốn có một bạn thân nghe ông nói và hiểu ông để ông trút tâm sự của ông thôi.Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước.
