Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa.Quả thực lâu lâu cũng thành quen.Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố.Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về.Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi.Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.Cái này không rõ lắm.Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày.Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.
