Kỳ lạ ở chỗ nó khác hẳn những lần hẹn hò trước đây, không dạo phố, không vui đùa, không âu yếm và… không nói dù chỉ một lời.Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá.Thật ra anh cũng rất yêu cô, anh luôn muốn cô mãi bên mình không xa rời, nhưng anh không muốn vì chuyện đó mà làm ảnh hưởng đến tương lai của cô, anh luôn tôn trọng những mơ ước và hoài bão của cô, cũng giống như cái cách mà anh đã đến với cô, từ một người anh trai.Đặc biệt hơn nữa là, bằng khả năng lạ kỳ, anh đi lướt qua ai cũng đều có thể biết được người đó mang loại giày gì; nhìn chỗ mòn và mức độ mòn của giày anh có thể biết được sức khỏe và thói quen của người đó.tôi thì mạnh mẽ và hiếu động, trong khi chị ấy thì hiền và trầm tính hơn.Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối.- Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời.Đừng để học đến năm ba rồi mới thấy thật sự không phù hợp và bỏ ngang (dzụ này hơi bị nhiều đó).Khi đó cái ghét gọi là tình yêu.- S = State of mind (cách suy nghĩ).
