Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không.Nó cùng tham gia giải với bạn.Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa.Nhưng mà tôi bỏ học.Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.Và trong những khoang tàu kia đang diễn ra những gì? Chắc là có một chủ tàu đang chửi kẻ yếm thế: Mày ngu như lợn.
