Ông hoảng hốt rùng mình.- Cậu đã làm gì mà không còn một hào, một cắc để trả cho tôi chứ?Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình.- Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau.– Tôi tỏ lời cám ơn bà Sira.Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà.Theo tôi, đây là cách tối ưu nhất trong khả năng hiện thời của các bạn nhằm bảo đảm cuộc sống trong tương lai của mỗi người.- Anh hãy ngồi lại dùng bữa với tôi nhé, anh Rodan! – Mathon nói tiếp – Anh sẽ là khách mời của tôi chiều nay.Mọi người có thấy như thế không?