Bạn thử nghĩ xem - ai trong số những người này hạnh phúc hơn: Người dành nhiều thời gian ở nhà chăm sóc vườn tược hay người muốn tham gia công việc xã hội? Qua nghiên cứu so sánh những thành viên của hai nhóm trên, các nhà nghiên cứu nhận thấy rằng - cả hai nhóm người này đều cảm thấy hạnh phúc bởi họ cảm thấy mình thích hợp với việc làm đó nhất.Nhưng cũng đừng luôn cầu cứu sự thương hại của người khác khi chính mình có thể vượt qua.Những nghiên cứu gần đây nhất cho thấy người biets quên đi những điều mà họ đã cố gắng thật sự, hết sức mình mà vẫn không thành công theo ý muốn sẽ cảm thấy thanh thản hơn những ai không làm như vậy hoặc những ai không cố gắng gì hết - chính họ sau cùng sẽ sống trong cảm giác nuối tiếc nhiều hơn, vì tiếc rằng họ đã không cố gắng hết mình.Hạnh phúc là được sống, chia sẻ với những người bạn chân thành.Chỉ có riêng cậu mới hiểu được ý nghĩa việc cậu đã làm.Đừng đánh đổi những giá trị niềm tin của bạn chỉ nhằm đạt được mục tiêu.Năm nay, Joe đã 42 tuổi còn người em nhỏ nhất cũng đã 21 tuổi.Con người thường có thói quen nuối tiếc những gì đã qua mà quên mất những điều tốt đẹp có thể đang chờ đón họ.Nếu bạn hỏi, cụ sẽ nói rằng cụ có cái thú lấp đầy một ngày bằng những hoạt động mà cụ yêu thích.Bạn muốn trở thành người như thế nào, một người luôn dậm chân tại chỗ - tức là ngày càng giảm sút so với thời đại hay là một con người có thể tiếp cận những công việc đang ngày càng được xem trọng trong xã hội? Một người cứ lặp đi lặp lại một câu chuyện cùng với từng ấy nhân vật hay một người có hàng loạt những lựa chọn nhờ vào khả năng tưởng tưởng đến vô hạn? Một người không thể nhớ một câu chuyện sau 10 phút, hay một người có thể mang câu chuyện ấy theo suốt đời? Bạn muốn là người nào hơn, một người luôn dùng thời gian rảnh của mình ngồi trước ti vi, phim ảnh, tán gẫu - ngày nào cũng như ngày nấy hay một người biết dùng thời gian rảnh của mình cho việc trau dồi kiến thức, học hỏi và đọc sách?