Cũng gần vào lúc ông H.Elise Mac Cormick trong bài đăng ở nguyệt san Reader's Digest viết: "Nếu ta chịu nhận một tình thế không tránh được thì năng lực của ta được thong thả và giúp ta tạo được một đời sống phong phú hơn".Charles Schwab nói với tôi có lần ông đã cứu một người giữ tiền ở ngân hàng.Nhưng một ngày kia, khi tới lục tuần, ông ngó xuống tấm thảm ở trên sàn nhà thì.Chính tôi cũng đã có lần nhận định điều ấy.Khi cha ông qua đời, các bạn bè phải góp tiền lại mua giúp cho cỗ quan tài.Đừng điên quá cái độ ấy tức là khôn vậy"Tôi không theo đạo ấy.Chẳng hạn như chuyện ông Harry Vane bị xử trảm do ông Samuel Pepys chép lại trong tập Nhật ký của ông.Emerson viết trong thiên tuỳ bút Tự tín rằng: "Trong sự giáo dục của một người, có một thời gian người đó nhận thấy rằng ganh tị là ngu, bắt chước là tự tử, rằng phận mình sao thì phải chịu vậy, rằng trong vũ trụ mênh mông đầy thức ăn này: người đó phải vất vả cày miếng đất trời đã cho mình thì mình mới có được hột lúa ăn.
