Bởi vì, lúc này, lòng tôi dường vô cảm.Toàn là thứ đã trông thấy nhưng chưa đụng vào bao giờ.Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo.Như một khẩu hiệu của tâm thức.Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình.Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát.Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn.Cháu biết cháu sai nhưng chú cho cháu xin lần này, cô cháu ra không thấy cháu lại đi tìm.Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.
