Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào.Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ.Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi.Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi.Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa.
