Tôi không biết người ta có thể vâng phục đau khổ ra sao.Nó đã thu mình không vận hành thông sướng nữa, mà xoay lại chống đối với sự sống, giống như con thú ra sức ăn ngấu nghiến chiếc đuôi của chính nó vậy.Cho nên, hãy đề cập đến quá khứ trên bình diện hiện tại.Nó chính là thời gian tâm lý: quá khứ và tương lai.Hãy quan sát cách mà phần bụng nài hơi co thắt và nở to ra theo từng hơi thở ra và hít vào.Bạn có thể tuyên bố một cách minh bạch và chắc chắn rằng bạn cảm nhận ra sao hay bạn suy nghĩ đều gì, nhưng sẽ không có sự hiếu chiến hay phòng vệ gì hàm ngụ trong điều bạn nói ra cả.Sự thực đó không phải là ảo tưởng, và bạn không thể đánh mất nó được.Nó ám chỉ rằng tôi đang bị phán xét và thấy mình có tội.Không ai có thể làm hộ cho bạn.Khi tự ngã hư ngụy lộ diện thao túng, bạn đã trở nên vô minh rồi.