Tươi như bông hoa, thầy giảng cho tôi nghe tại sao mỗi lần thầy ngừng lại và nói rõ ràng từng tiếng.Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà.Sau bữa cơm, ông Eastman dắt khách đi xem ghế.Người lớn thì kể lể dài dòng những tai nạn, bệnh tật của mình và nhất là những chi tiết trong lúc bị mổ xẻ.Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng.Chị ta đáp còn làm, nhưng chỉ có đầy tớ ăn, còn trên bàn chủ không ai dùng tới.Chỉ một mình tôi chịu trách nhiệm về cuộc chiến bại này thôi".8- Cho nên khi bạn gặp một người mệt nhọc, không còn sức tươi cười với bạn được, thì bạn hãy mỉm cười với người đó đi.Câu đó ở trong Thánh kinh".Nhờ họ, ta sống được phong lưu.
