Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi.Tôi kệ tôi dắt tôi đi.Đơn giản là để sống.Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả.Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình.Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo.Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược.Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm.