Nếu bạn không kịp thoát ra, bạn sẽ bị chìm chung với nó.Tôi đã cố gắng vâng phục nó, nhưng tôi thấy không thể được.Không ảo tưởng, không đau khổ, không xung đột, không thứ gì không phải thuộc về con người bạn, và không thứ gì không phải là tình yêu có thể tồn tại được trong đó.Nên nhớ rằng ở đây chúng ta không đề cập đến hạnh phúc.Rất nhiều điều người ta nói, suy nghĩ, hay hành động thực ra đều bị thôi thúc bởi sự sợ hãi.Sự cộng tác của bạn là một bộ phận tối cần thiết.Đức Phật xem bản chất này là điểm cốt tủy trong giáo lý của ngài.Thực ra, tâm trí càng cực lực đấu tranh để loại trừ đau khổ, thì đau khổ càng to lớn hơn.Cho nên khi lắng nghe một ý nghĩ, bạn nhận biết không chỉ ý nghĩ đó mà còn nhận biết bản thân bạn như là chứng nhân của ý nghĩ đó.Thế là sợ hãi nảy sinh, rồi xung đột bên trong và bên ngoài bạn trở nên quen thường trong cuộc sống của bạn.
