Nhưng ông không tiến được một bước nào hết.Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy.Bạn đã làm thương tổn lòng tự ái, lòng kiêu căng của người ta.Ông biết rõ những nguy hiểm tại khám Sing Sing và chức đó không vững vàng gì; muốn yên thân phải biết theo chiều gió của chính trị.Lương tri của tôi bảo tôi rằng trước cũng vậy mà sau này cũng còn như vậy, tôi suốt đời sẽ chỉ là một "thằng" khiêu vũ dở thôi.Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng").Ông ráng sức gây thiện cảm với cháu".Bạn có quen ai hành động như vậy không? Riêng tôi, tôi đã thấy.Khăn bằng hàng Cachemire đồ xứ cổ, giường ghế đóng ở Pháp, bức tranh của họa sĩ ý Đại Lợi và những tấm màn bằng tơ, di tích của một lâu đài bên Pháp.Khi tên Booth hạ sát ông bằng một viên đạn, ông không hay rằng người ta mới bắn ông, nhưng trong 23 năm trời, gần như mỗi ngày, ông được nếm "những trái cây chua chát của một duyên nợ đau khổ" như lời ông Herdon, người bạn ông đã nói.