Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí.Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì.Hạn chế ra ngoài nữa.Em thấy anh cũng tội nghiệp như cô bé ấy.Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua.Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó.Bạn chưa làm được gì cho họ.Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi.Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được.
