Cha tôi bán hàng thịt, còn mẹ tôi là một người nội trợ bình thường.Một nỗi tức giận và bối rối thoáng qua tâm trí tôi: “Tôi đã học và áp dụng những nguyên tắc trong sách như thế nào mà giờ này tôi vẫn còn ở đây, ở trường đại học này thay vì làm được việc lớn lao ở thế giớí bên ngoài? Liệu tôi có bỏ sót điều gì không?”.Hãy thử nhìn các chủ doanh nghiệp lúc ban đầu; họ đã đến với cái túi rỗng và sau đó, lại tích lũy được những của cải vật chất vô cùng to lớn.Con đường thật gồ ghề, các khó khăn không ngừng xuất hiện.Trải qua nhưng sai lầm ,những trở ngại và những thất bại ,ta biết làm thế nào cho đúng và cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình .Ngày nay,thật khó sống nếu không có một sản phẩm Nhật nào trong nhà mình.Như tôi đã nhắc đến ở trên ,con người thay đổi từng giây,từng phút .Chúng ta có thể lắng nghe tất cả những ý kiến nhưng hãy luôn nhớ rằng trách nhiệm về quyết định ấy thuộc về chúng ta và chỉ chúng ta mà thôi.Chính trong thời gian này, ông tiếp thu chủ nghĩa cộng sản.Thoạt đầu tôi nghĩ đó là một trò đùa! Chà! Vậy là không có trường học nữa.