Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.James cảm thấy rất vui.Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ.Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng.James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp.