Nhiễm thói ấy mất rồi.Họ sẽ luôn phải cúi đầu.Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.Và còn nhiều lí do khác.Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu.Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.