” “Tôi hành động bất chấp sự hoài nghi.Khi bạn còn nhỏ, hình thức phạt có thể chỉ đơn giản là: “Con hư quá, con sẽ không được ăn kẹo”.Người nghèo suy nghĩ tiêu cực về bán hàng và quảng bá.Người nghèo để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.Tôi đã nói, và tôi sẽ còn nhắc lại nhiều lần nữa rằng “Chỉ lời nói không thì chưa đủ”.Đừng chờ đợi để mua bất động sản.Một số người cứ mải miết để dành, để dành, để dành, và đến khi phần trách nhiệm và lý trí đã được toại nguyện thì phần nội tâm lại không thỏa mãn.Bộ hồ sơ “Khi bạn đang nợ nần, đừng mua bất cứ cái gì nữa” chưa bao giờ được cài đặt trong đầu cô và nó không tồn tại, có nghĩa là khả năng lựa chọn đó không phải một phương án để cân nhắc.Cô ấy đã không tìm ra những thông tin này bởi vì không có bộ hồ sơ nào trong đầu cô chứa điều đó.Người nghèo ca thán rằng họ không đủ điều kiện để học hành và viện cớ là do thiếu thời gian hoặc tiền bạc.