Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Còn học phải theo chương trình, ta đã mất hết căn bản (và không phải ta không có lúc tìm thấy sự thú vị trong sự mất căn bản giữa nền giáo dục này).Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách.Có lẽ bố đã qua rồi cái thời dũng mãnh.Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn.Tóm lại là không được bi quan.Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Hơn nữa, bạn chẳng ăn đủ một lượng calo cần thiết để giấc ngủ được béo tốt.Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.
