Và sau vô số kinh nghiệm, tôi nhận rằng cách hay nhất để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi.Khi Roosevelt phải tiếp một người khách, thì cả buổi tối hôm trước ông nghiên cứu vấn đề mà ông biết khách ưa nói tới hơn hết.Rút cục là ông không nặn được của tôi đồng nào hết, vì tôi bỏ ra đi, tởm cho cái lòng tham của ông.Thuở thiếu thời, tôi ham mê tranh biện với anh tôi, với các bạn tôi.Ông hỏi lại tôi: "Vậy theo ông, bí quyết đó ở đâu?" Tôi đáp: "Người ta nói rằng ông có thể gọi tên được mười ngàn người".Chúng tôi tiếp tục nói chuyện trong một lúc.Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe.Sau bữa cơm, ông Eastman dắt khách đi xem ghế.Thường thường một trăm bức thư mới được một bức trả lời.Ai không đồng ý với mày thì mày có giọng cứng cỏi với người ta.
