Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết.Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu.Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn.Cái đó sẽ làm chị gặp nhiều gian nan trong cái nghề này.Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật.Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.Trông cậu buồn cười quá.Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả.
